Tháng 7 Tết cõi âm và mùa vu lan báo hiếu
Tháng 7 – Tết cõi âm và mùa báo hiếu
Trong dân gian, tháng 7 âm lịch từ lâu đã mang nhiều ý nghĩa tâm linh đặc biệt. Người xưa tin rằng vào tháng này, cửa ngục địa phủ mở ra, các vong linh được thả về dương thế để thọ hưởng lễ vật do con cháu dâng cúng. Bởi vậy, dân gian gọi đây là tháng cô hồn, hay còn ví như ngày Tết của cõi âm, khi tổ tiên, ông bà, cha mẹ đã khuất có dịp trở về đoàn tụ cùng gia đình. Những mâm cơm cúng, những nén hương thắp lên không chỉ là sự tưởng nhớ, mà còn là tấm lòng hiếu kính của con cháu dành cho người đã khuất.
Song song với tín ngưỡng dân gian, trong Phật giáo, tháng 7 lại được biết đến với lễ Vu Lan Bồn – một trong những ngày lễ lớn nhất trong năm. Câu chuyện Bồ Tát Mục Kiền Liên cứu mẹ là minh chứng cho tinh thần hiếu đạo: dù mẹ đã lạc vào cõi ngạ quỷ, người con vẫn tìm mọi cách cứu giúp. Nhờ lời Phật dạy, Ngài hiểu rằng chỉ có sự hợp lực của đại chúng – chư Tăng sau ba tháng an cư kết hợp sức tu hành, cùng với việc làm phước thiện, cúng dường và hồi hướng – mới có thể chuyển hoá nghiệp lực, giúp cha mẹ thoát khỏi khổ đau. Từ đó, Vu Lan trở thành ngày lễ để báo hiếu cha mẹ hiện tiền và nhiều đời, đồng thời cũng là dịp hướng lòng từ bi đến tất cả chúng sinh đang chịu khổ nạn.
-
Tháng 7 không phải tháng xấu, Phật pháp chưa từng nói “tháng cô hồn” đem lại xui rủi. Trái lại, đây là tháng hiếu đạo, tháng phước đức.
-
Báo hiếu không chỉ là cúng cơm, đốt vàng mã. Cái gốc của hiếu hạnh là:
-
-
Cha mẹ còn sống → khuyên cha mẹ tu hành, niệm Phật, làm việc thiện.
-
Cha mẹ đã mất → con cháu tu tập, tạo phước, cúng dường, phóng sinh, tụng kinh, niệm Phật rồi hồi hướng.
-
-
Như vậy, báo hiếu chân chính là giúp cha mẹ thoát khổ, siêu sinh, được an lạc, chứ không chỉ dừng ở hình thức.
Nhìn từ hai góc độ, tháng 7 âm lịch vừa mang dáng dấp của một cái Tết cõi âm – ngày sum họp của tổ tiên, ông bà trở về bên con cháu – vừa là mùa báo hiếu theo tinh thần Phật giáo, khuyến khích mỗi người con biết ơn, đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục. Đó cũng là dịp để mỗi chúng ta gieo thêm hạt giống lành: cúng dường, phóng sinh, làm từ thiện, tụng kinh, niệm Phật, rồi hồi hướng công đức cho cha mẹ nhiều đời, cho ông bà tổ tiên, cho tất cả chúng sinh được an lạc.
Hơn thế nữa, đâu chỉ tháng 7 mới nên làm phước, mà tất cả các tháng trong năm cũng đều cần thực hành việc thiện, phóng sanh, tụng kinh, niệm Phật, rồi hồi hướng cho cha mẹ, tổ tiên và mười phương pháp giới chúng sinh. Có như vậy, công đức mới không gián đoạn, phước lành mới sâu dày, vừa lợi ích cho bản thân, vừa cứu độ được cha mẹ nhiều đời và tất cả hữu tình.
Có thể nói, tháng 7 không phải là tháng sợ hãi, mà là tháng của tình thương, hiếu đạo và phước lành. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, bên cạnh việc lo toan cuộc sống hiện tại, hãy luôn hướng lòng về cha mẹ, tổ tiên và biết sống với lòng tri ân, báo ân.